Nhân kỷ niệm 70 năm
Ngày Thương binh - Liệt sỹ
(27/7/1947– 27/7/2017)
Đây là ngày lễ kỷ niệm được tổ chức hàng năm
nhằm tưởng niệm những người thương binh liệt sĩ đã hy sinh, mất mát. Qua đó tuyên truyền, giáo dục thế hệ trẻ về lòng biết ơn đối
với những người có công với cách mạng, hiểu rõ về truyền thống đấu tranh
bất khuất của dân tộc ta, cũng như sự quan tâm sâu sắc của Đảng và Nhà nước đối
với các đối tượng Thương binh Liệt sĩ và người có công với cách mạng từ trước
đến nay.
Sau
khi Cách mạng Tháng Tám thành công, nước Việt Nam dân chủ cộng hòa ra đời. Khi
chính quyền cách mạng đang còn non trẻ thì thực dân Pháp âm mưu trở lại xâm
lược nước ta. Kiên quyết bảo vệ thành quả cách mạng, giữ gìn độc lập tự do,
quân và dân ta ở những nơi thực dân Pháp gây hấn đã chiến đấu anh dũng, chặn
lại bàn tay đẫm máu của thực dân xâm lược. Trong cuộc chiến đấu này, nhiều
chiến sĩ đồng bào ta đã bị thương, có người đã vĩnh viễn nằm lại chiến trường.
Nhiều gia đình cùng một lúc phải mất đi cả chồng và các con ngoài mặt trận.
Nhiều người vợ trẻ chỉ được hưởng hạnh phúc vợ chồng chưa trọn một ngày, rồi
góa bụa cả đời. Khỏi phải nói những thiệt thòi mất mát, nỗi buồn tủi của những
người còn sống khi người thân mất đi. Nhưng cũng chính bằng lòng tiếc thương vô
hạn ấy, người sống tự nói với lòng mình rằng: “ Hãy sống sao cho xứng với người
đã khuất”. Và rồi đã như thành truyền thống, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân
dân ta đã dành tình thương yêu của mình chăm sóc các gia đình liệt sỹ, anh chị
em thương binh - bệnh binh một cách tận tình chu đáo.
Chiều
ngày 28-5-1946, Hội “Giúp binh sĩ bị nạn” tổ chức một cuộc nói chuyện quan trọng
tại Nhà hát thành phố Hà Nội và Hồ Chủ Tịch đã tới dự. Chiều ngày 11-7-1946, tại
Nhà hát này đã có một buổi quyên góp quần áo, giày mũ cho chiến sĩ ngoài mặt trận,
mở đầu cuộc vận động “ mùa đông chiến sĩ”. Tại đây, Bác Hồ đã cởi chiếc áo rét
đang mặc để tặng binh sĩ. Ngày 19-12-1946, kháng chiến Toàn quốc bùng nổ, chiến
tranh lan ra nhiều vùng, số người bị thương, hy sinh tăng lên. Đời sống của chiến
sĩ gặp nhiều khó khăn thiếu thốn. Trong tình hình ấy, Đảng và Nhà nước ta đã
quyết định nhiều chính sách quan trọng về công tác thương binh liệt sĩ, góp phần
đảm bảo đời sống vật chất tinh thần của các gia đình chính sách trong thời kỳ đầu
của cuộc kháng chiến. Tháng 6-1947, đại biểu của Tổng bộ Việt Minh, Hội Phụ nữ
cứu quốc, Cục Chính trị quân đội quốc gia Việt Nam, Nha thông tin tuyên truyền
và một số địa phương đã họp tại Đại Từ - Thái Nguyên. Nội dung cuộc họp là thực
hiện chỉ thị của Hồ Chủ Tịch chọn ngày kỷ niệm Thương binh Liệt sĩ và bảo vệ
công tác thương binh liệt sĩ. Sau khi xem xét, Hội nghị đã nhất trí lấy ngày
27-7-1947 làm ngày Thương binh toàn quốc. Ngày 27-7-1947, một cuộc mít tinh
quan trọng đã được diễn ra tại Thái Nguyên (có 2000 người tham gia). Tại đây
Ban tổ chức đã trịnh trọng đọc thư của Hồ Chủ Tịch. Người đã gửi tặng một chiếc
áo lụa, một tháng lương và một bữa ăn của nhân viên trong Phủ Chủ tịch. Từ năm
1947, ngày Thương binh được tổ chức thường kỳ hàng năm. Năm nào vào dịp này, Hồ
Chủ Tịch cũng có thư và quà gửi anh chị em thương binh và các gia đình liệt sỹ.
Tháng 7- 1954 sau chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ Đảng và Nhà nước ta càng đặc
biệt quan tâm giải quyết vấn đề chiến sĩ, gia đình liệt sỹ và công tác thương
binh. Và từ năm 1955, ngày 27-7 ngày Thương binh được đổi thành ngày Thương
binh - Liệt sỹ.
Thế hệ trẻ chúng tôi thấu hiểu rằng những gì có được ngày hôm nay được ghi khắc bằng xương máu của thế hệ đi trước. Chúng tôi, những cán bộ, chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam xin hứa sẽ vững chắc tay súng bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa
Trả lờiXóaThế hệ trẻ chúng tôi quyết giữ vững tự do độc lập của cha ông đã có công gìn giữ
Trả lờiXóa